linhphandr@gmail.com
+84 978 522 626

BÀI DỰ THI MS01: ĐIỀU DƯỠNG TRONG TÔI

- Tác giả: Phạm Thị Tú Oanh - Đơn vị: Bệnh viện Hoàn Mỹ ITO Đồng Nai
TẬN sâu trong mỗi trái tim                                     
TÂM luôn vững một niềm tin với nghề
CHĂM SÓC không quản sớm khuya
HOÀN thành nhiệm vụ nhiều khi vắng nhà
MỸ miều nào phải chúng ta
MỖI NGÀY đều đặn thướt tha áo bờ (blouse)
CHÚNG bạn thì cứ đợi chờ
TÔI thì vẫn cứ hàng giờ trấn an
nghề phải vượt gian nan
ĐIỀU DƯỠNG cao quý muôn vàn yêu thương. 
 
Điều dưỡng không phải là lựa chọn đầu tiên của nó khi làm hồ sơ dự thi đại học. Đó chỉ là lựa chọn thay thế khi nguyện vọng 1 của nó không thành. 
 
Cứ nghĩ rằng xách ba lô đi học đại học cho có với người ta, rồi sẽ bảo lưu và thi tiếp cái nguyện vọng dang dở của nó. Nhưng rồi bước vào năm thứ nhất với một mớ ngổn ngang suy nghĩ cuối cùng không hiểu sao nó lại tiếp tục chiến đấu với cái ngành điều dưỡng như là một đam mê để rồi bỏ quên luôn điều mà nó đang dự tính. 
 
Bốn năm đại học không ngắn cũng chẳng quá dài để nó hiểu ra tầm quan trọng của công việc mình đang theo đuổi. 
Phấn đấu và nỗ lực rất nhiều cuối cùng nó cũng hoàn thành 4 năm học với tấm bằng giỏi và được giữ lại trường làm giảng viên. Điều mà nó ao ước ngay khi còn là sinh viên. 
 
Ấy thế mà vì một lựa chọn đánh đổi mà nó đã lại rẽ sang một con đường khác. Con đường mà nó sẽ chăm sóc cho bệnh nhân. Nó rời Huế và lại xách ba lô vào Sài Gòn lập nghiệp. Bỏ lại nhiều tiếc nuối cho thầy cô và bạn bè. Nhưng nó đã chọn con đường không hề dễ dàng với nó. 
 
Trước khi là thành viên của đại gia đình Hoàn Mỹ. Nó cũng đã phiêu diêu qua một vài nơi. Nhưng rồi nó nhận ra nơi đây chính là NHÀ và nó chọn cách GẮN BÓ.
 
Bước sang năm thứ 5 tại ngôi nhà Hoàn Mỹ ITO này. Nó lại tiếp tục chọn một ngã rẽ khác không còn là chăm sóc bệnh nhân nữa. Nó chọn chuyên ngành mà lúc đó ít ai biết tới. Ít ai quan tâm. Và thậm chí nhiều đứa bạn còn bĩu môi nữa cơ đấy. 
Ừ thì vì nó quái dị. Nên nó cũng thích những thứ khác người. Nhưng với nó. Được phục vụ cho bệnh nhân không đơn thuần là cầm cây kim để truyền hay lấy máu. Mà nó làm một cách gián tiếp để cho những mũi kim đó thật an toàn khi đến với người bệnh. Nó chọn ngành KIỂM SOÁT NHIỄM KHUẨN. cái ngành mà nó mù tịt trước khi gắn bó dài lâu. 
 
Như một cái duyên lần nữa. Nó lại lao vào như một đam mê mới. 
 
Bỡ ngỡ - có, lạc lõng - có, thất vọng - có, nhưng tất cả không quan trọng bằng việc giúp người bệnh được nhận những dịch vụ chăm sóc tốt nhất. Nó lại yêu cái việc nó làm như cách mà duyên tự đến với nó vậy, để rồi giờ đây nó thấy được tầm quan trọng của công việc mình đang làm. Nó cũng mong rằng mọi người cũng sẽ hiểu hơn và nhận thấy được tầm quan trọng của con đường mà nó lựa chọn. 
 
Nhưng hơn hết, khởi nguồn của nó là điều dưỡng như một cái duyên ban đầu. Với nó dù làm công việc gì đi chăng nữa thì bản thân nó vẫn là một ĐIỀU DƯỠNG thực thụ. 
 
Nó yêu cái nghề, yêu luôn những ngã rẽ và yêu cả cái đam mê nó đang theo đuổi. 
 
Nó là một ĐIỀU DƯỠNG.
 
THÔNG TIN KHÁC

Bản quyền thuộc về CLB QLCL-ATNB

© 2014 Thiết kế bởi QPS Team